HOÀI NIỆM NGÀY VU LAN 2014

Thứ sáu - 08/08/2014 11:08   Đã xem: 534   Phản hồi: 0

Nhân mùa Vu Lan năm nay, “nhabaothainguyen.vn” trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc bài viết: “Hoài niệm ngày Vu Lan” của Đại đức Thích Nguyên Thanh.

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô Vu Lan Duyên Khởi Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát
 
           Trời đã sang tháng bảy, cái nắng oi bức của mùa hè cũng đã vơi đi, để thay vào đó là những cơn mưa dìu dịu, thời tiết cũng bắt đầu se lạnh, làm cho tâm hồn con người cũng dạt dào cảm xúc. Và cũng lúc này chúng con biết rằng một mùa Vu Lan mới đã đến. Vu Lan báo hiếu mẹ cha, dường như đã in sâu trong tiềm thức của mỗi người con Đức Phật, nhưng sao mỗi khi Vu Lan về, trong lòng của chúng con lại bồi hồi cảm niệm về công ơn của những đấng sinh thành.
          Mùa báo hiếu, mùa mà tất cả những người con hướng tâm về cha, về mẹ. Chúng con được tồn tại trên cõi đời này và được làm con của cha mẹ, đó là niềm vinh hạnh lớn lao. Khi chỉ là phôi thai trong bụng, mẹ ngày đêm nâng niu gìn giữ. Khi con cất tiếng khóc chào đời, với cha mẹ đó chính là niềm hạnh phúc lớn lao nhất, không gì có thể so sánh được. Giọt nước mắt hạnh phúc trên gò má mẹ, niềm vui mừng phấn khởi trên gương mặt cha, khi đứa con yêu dấu của mình vừa lọt lòng. Rồi từng ngày, từng ngày, mẹ lo miếng ăn giấc ngủ. Suốt bao tháng ngày bú nương sữa mẹ, dòng sữa ngọt ngào chứa đựng cả tấm lòng yêu thương, dòng sữa cho con những bữa no mà khôn lớn. Đến khi con chập chững bước đi, mẹ xót lòng khi thấy con vấp ngã. Nhớ những lúc đi chợ, hoặc đi đâu về, mẹ luôn mang cho con cái bánh, cái kẹo. Nhìn con ăn ngon lành, vui sướng là lòng mẹ ngời lên hạnh phúc. Đối với mẹ như thế là đã đủ. Hay như khi trái gió, trở trời mẹ lại thao thức không ngủ, sợ con giật mình tỉnh giấc, mẹ vỗ về êm đềm cánh tay đưa. Nhất là khi con ốm đau bệnh tật, mẹ không quản ngày đêm, mưa nắng, ẵm con trên tay để tìm thầy tìm thuốc. Đến khi con hết đau, hết ốm mẹ mới an lòng. Rồi khi con đến tuổi đi học, mẹ dắt con đến trường. Con học bao nhiêu trường, con có bao nhiêu thày cô, bao nhiêu bạn bè thì mẹ có bấy nhiêu cổng trường, có bấy nhiêu thầy cô, có bấy nhiêu bè bạn của con. mẹ tảo tần, tỉ mỉ lo cho con quyển sách cây viết. Mong con ngoan ngoãn, học hành chăm chỉ. Mẹ dạy con điều hay lẽ phải, biết thương yêu giúp đỡ mọi người. Mẹ đã chịu nhiều đắng cay và gánh nặng lo âu, để con có được tuổi thơ ngọt ngào và no đủ. Rồi khi lớn lên, lo dựng vợ gả chồng, lo cho con yên bề gia thất, vậy là mẹ mãn nguyện rồi.
Tình mẹ hiền cao cả bao nhiêu thì tình cha cũng diệu vợi bấy nhiêu vì cha đã nuôi chúng con lớn lên bằng hai dòng sữa mặn, hai giọt mặn ấy đã hoá thân thành hai nửa, nửa mồ hôi thành giọt sữa giữa đời thường, nửa lệ buồn thành hương vị yêu thương, cha hy sinh thật nhiều cho con trẻ vì:


                                Cha dành hết mọi đắng cay
                                Cho con vị ngọt những ngày ấu thơ
                                Cha dành đỉnh núi mây mờ
                                Cho con đường rộng bây giờ con đi.


 Cha âm thầm yêu thương chịu đựng, giang rộng vòng tay chống chọi với bão táp phong ba, cho con đứng vững trên mọi nẻo đường thời gian. Cha đã bán từng hơi thở, đổi từng giọt mồ hôi. Cha đã đem hết sức vóc của mình để đổi với đời đem về cho con từng chén cơm ngon từng tô canh ngọt. Cảm nhận được giọt mồ hôi của cha đã rơi trên nẻo bước mưu sinh. Miễn trên môi con cười, miễn con được tự hào với bạn bè từ chiếc áo mới. Cha là vị Phật cho con nguồn trí não, không chấp nhận thua cuộc, không chấp nhận đầu hàng số phận. Đó là nhờ có nguồn tri não từ cha. Cha và mẹ là 2 vị Phật chưa ngồi lên toà sen.
 Các bạn ơi, những bạn đang còn ở tuổi ve sầu lột xác đừng quên ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ, đừng bao giờ ngỗ ngược với cha mẹ, đừng vỗ ngực xưng tên với cha mẹ. Các bạn phải biết trân trọng   hạnh phúc vì đang còn cha mẹ. Hãy nhớ, đừng làm cha buồn mẹ khóc, bởi mỗi giọt nước mắt cha mẹ rơi ra, là ta nhận 1 giọt đồng sôi vì nhân quả bất hiếu
                  "Cha ban bố cho ta nguồn trí não,
             Mẹ tặng ta nguồn máu trái tim.
               Nhờ có cha ta sáng mãi niềm tin
                            Nhờ có mẹ ta mới trải nguồn cuộc sống."


Vì thế Trịnh Công Sơn mới có câu:"tình cha ấm áp như vầng thái dương, ngọt ngào như dòng nước thơm đầu nguồn, suốt đời vì con gian lao." Ôi biết bao nhạc sĩ, biết bao nhà văn, nhà thơ đã dùng ngòi bút,  thoả chi tô bờ cũng không tả hết được công lao sinh thành dưỡng dục của cha mẹ.
               "Công cha như núi ngất trời
          Nghĩa mẹ như nước biển khơi dạt dào
               Mẹ chêm nước mắt ngọt ngào
          Cha thêm tóc trắng - trắng màu thời gian"
 hay như:
          "Con nhớ mãi tháng năm buồn ngày ấy
           Tiễn cha đi mới mười mấy tuổi đầu
           Đội bát cơm lên hương vị khóc cha ơi
           Đôi chân nhỏ giữa khung trời lạc lõng"


Thời gian âm thầm lặng lẽ, đã hằn trên trán cha những vết nhăn không thể xóa mờ. Cha ơi! con làm sao cảm nhận hết bao hy sinh của cha suốt đời vì con cái. Cha thương con, nhưng cuộc sống phân chia mỗi người một trách nhiệm. Mẹ như cọng mành nhánh thấp để trái non xúm xít bao quanh. Cha là thân cây vững chắc, bám rễ thật chặt hút nhựa nuôi hoa trái. Mẹ là tình cảm, cha là lý trí, mẹ chín bỏ làm mười, cha cầm cân nảy mực cho con từng bước trưởng thành. Suốt thời gian ấy là bao mồ hôi nước mắt, là bao lo âu đau buồn. Cha mẹ nuôi con bằng cách đánh đổi sức sống của mình, vì thế, chúng con một lớn thì sức lực mẹ cha ngày càng cạn kiệt.
Cuộc sống cha mẹ thật gian nan vất vả, mẹ nuôi dưỡng ấp ủ con từ đầu nguồn cuộc sống, bằng cả tinh thần và thể chất của mình, với sự chia sẻ trách nhiệm ân cần dạy dỗ của người cha, mẹ truyền cho con tâm tư trìu mến, cho con cử chỉ âu yếm, từng lời khích lệ ướp vào hồn con từ thuở còn nằm nôi. Toàn bộ hành trang vào đời của chúng con, đều thuộc vào cha mẹ. Cho đến khi chúng con lớn khôn thì cha mẹ đã đến hồi già yếu, bề ngoài có vẻ phương cường nhưng bên trong lại đau rệu rã. Có đôi lúc cha cảm thấy đau mỏi nơi này, chợt nghe cái nhéo nơi kia, đôi hồi lại mệt vô cớ. Nhưng cha thường im lặng không nói, đành âm thầm nghĩ đến câu : "vạn vật vô thường”. Cũng chính cái định luật ấy đã cướp đi sức lực của mẹ cha với từng giây, từng phút  trôi qua, mà bổn phận làm con không thể nào níu giữ được. Nhưng con nào có biết ! con cứ mải mê trên con đường công danh sự nghiệp, tìm kiếm danh lợi trong đời mà quên mất đi công ơn ấy, cái công ơn cao như thái sơn, rộng như biển thái bình. Con nào có biết những lúc mẹ mòn mỏi bên song cửa, mẹ dõi mắt nhìn theo phía chúng con. Mong sao đừng có thêm bất hạnh nào cho những đứa con yêu quý của mình, dù mình gặp bao nhiêu khó khăn đi nữa. Chúng con chỉ là những hạt sương nhỏ bé, nhưng lúc nào cũng nghĩ mình tự có thể xây đắp một đại dương. Con đâu biết rằng hạt sương mong manh dễ vỡ ấy, không được sự nâng đỡ, chở che và nương cậy của những chiếc lá thì chúng sẽ rơi xuống ngay,dù chỉ gặp một cơn gió nhẹ. Mẹ giống như con gà mẹ, xải cánh mình che chở cho đàn con, dù có phải chịu bao nhiêu thương tích bởi bọn quạ, bọn diều hâu. Mẹ là vậy, dù đau đớn, khổ nhọc cũng không hề than vãn.
Con vì công danh bỏ lại những tháng ngày không dễ có trong đời với người Mẹ già tóc trắng lưa thưa, với người cha hao mòn thể xác. Và rồi khi vấp ngã giữa đời thì con mới nhận ra không đâu yêu dấu bằng đôi vòng tay cha mẹ, đó cũng là lúc mà con nhận thức được cái ân tình mà cha mẹ đã ban trải cho con. Nhưng hỡi ơi ! mẹ đâu còn nữa, mẹ đã vĩnh viễn xa rời con không bao giờ trở lại.


Chiều hôm ấy mây giăng sầu ảm đạm
Không gian buồn trong cảnh vắng thê lương
Khói hương ơi! sao đau  đớn đoạn trường
Chiều vĩnh biệt nghìn thu người hiền mẫu


Mẹ ơi! cha ơi! hai tiếng  "mẹ cha” bập bẹ trên môi còn được hạnh phúc gọi, con chợt nghĩ mình may mắn hạnh phúc khi có mẹ có cha, nhưng ai ngờ đâu khi con biết cái hạnh phúc bình dị ấy thì con lại càng đau khổ. Giờ đây con đã không còn gặp được mẹ bằng xương bằng thịt, con thèm được nghe lời ru ngọt ngào à ơi lúc ban trưa, con thèm được ăn bát cơm, dù đĩa muối đơn sơ, đạm bạc mà mẹ nấu. mẹ! mẹ ơi! con đã chưa kịp nói được câu "con yêu mẹ! con yêu mẹ nhiều lắm!” bây giờ nhìn nắm mồ xanh với bia đá, con còn biết nói gì đây để bày tỏ hết ân tình này, bởi "sỏi đá vô tri nào có biết gì” rồi đây hành trình trước mắt con còn gian nan trắc trở, con đâu còn mẹ để thổ lộ tâm tình, động viên khuyên nhủ. Mẹ ơi ! mất mẹ rồi thật là thiếu vắng, hụt hẫn không gì bù đắp được. Mẹ là người thủy chung không bao giờ rời bỏ con trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Mẹ là người nâng đỡ bước chân con xuyên suốt chặng đường, giờ thì một mình con lẻ bóng dấn thân trên bước đường đời. Rồi mai này con vấp ngã, con biết sẽ về đâu, về đâu?
 Con vẫn thường gọi hai tiếng mẹ ơi! với cảm xúc sâu xa khi cúng tuần cho mẹ


"Đây bát cơm đầy nặng ước mong
Mẹ ơi ! đây ngọc với đây lòng
Đây tình đọng lại trong tha thiết
Ơn nghĩa sinh thành chưa trả xong"

 Vu lan năm nay đi chùa mà không có mẹ, con được cài lên ngực áo một đóa hồng trắng. Con cảm thấy đớn đau tái tê, càng quằn quại nhớ thương thêm, khi ký ức về mẹ lại tràn về. Một màu trắng lạnh lùng làm nước mắt tuôn rơi, mặn đắng trên môi, để rồi thấm vào lòng nghe bao cay đắng, tức tưởi nghẹn ngào. Càng nhìn những người có diễm phúc còn mẹ và cài lên ngực một bông hồng đỏ thắm thì lòng con càng giá buốt mẹ ơi!
 Hôm nay ngày rằm tháng bảy trở về, chúng con  xin sắm sinh lễ vật dâng lên cúng dường mười phương tăng chúng, hồi hướng phúc lành báo hiếu mẹ cha. Giờ đây,  chúng con lặng lẽ quỳ dưới chân cha mẹ, đôi bàn chân dãi nắng dầm sương, cho con được ôm lấy đôi vai cha mẹ, cho con được hôn lên đôi bàn tay của mẹ cha, dù đôi vai ấy có sờn bạc, đôi vai ấy có chai sần, cho con được lạy cha mẹ, lạy một người sinh dưỡng cưu mang, người đã soi đường dẫn lối cho con mỗi khi lầm lỡ.
“Hoàng hôn xuống, chuông chùa ngân nhè nhẹ
Vu lan kinh trầm ấm vọng vang trời
Dù mai này đời chia sẻ muôn nơi
Con vẫn nhớ tiếng ru hời của mẹ!”

Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát, Tác Đại Chứng Minh.

 Đại đức Thích Nguyên Thanh
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Thống kê truy cập

  • Đang truy cập188
  • Máy chủ tìm kiếm1
  • Khách viếng thăm187
  • Hôm nay27,966
  • Tháng hiện tại60,699
  • Tổng lượt truy cập22,454,702

Hình ảnh nổi bật

STT 13

Mẫu đơn xin gia nhập Hội Nhà báo Việt Nam

Lượt xem:79 | lượt tải:30

STT 13

Mẫu danh sách đề nghị cấp thẻ hội viên mới

Lượt xem:78 | lượt tải:27

09/2023/NQ-HĐND

Nghị quyết ban hành Quy định nội dung, mức chi đối với tập thể, cá nhân đoạt giải trong kỳ thi, cuộc thi Quốc tế, Quốc gia thuộc lĩnh vực giáo dục - đào tạo, thể dục - thể thao, văn học- nghệ thuật, thông tin - truyền thông

Lượt xem:557 | lượt tải:129

274/TB-VPCP

Toàn văn kết luận của Thủ tướng tại buổi làm việc với Hội Nhà báo Việt Nam

Lượt xem:552 | lượt tải:179

mẫu 1

mẫu đơn đề nghị tặng kỷ niệm chương Vì sự nghiệp báo chí Việt Nam

Lượt xem:730 | lượt tải:182

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây